Giấc mơ giữa đại ngàn – Trekking thác Hang Én (Gia Lai)

Như thường lệ, sau mỗi chuyến đi mình sẽ dành vài ngày để hồi tưởng lại những cảm xúc lâng lâng còn sót lại trong tâm hồn non nớt nhỏ bé, rồi nắn nót ghi lại những thước phim về giấc mơ của kẻ mộng mơ. Mình không rõ lần này, hình ảnh sương sớm đong đưa qua rặng trúc được những tia nắng tháng 7 chiếu xuyên qua mờ ảo, hay là giọt nước rỉ rách ở vách đá cạnh thác chảy làm mình nhớ nhiều hơn, chỉ biết mỗi lần đi, bản thân lại thấy choáng ngợp bởi bức tranh tuyệt đẹp mẹ thiên nhiên mang lại.

Đây không phải là lần đầu mình trekking, nhưng là lần đầu mình xách ba lô đi khi vừa đặt chỗ 2 ngày trước. Không người bạn đồng hành quen thuộc, gặp gỡ những người hoàn toàn xa lạ, và khám phá một nơi chưa từng đặt chân đến. Mình loay hoay chẳng biết phải ngủ thế nào trong chuyến xe từ Sài Gòn ra Gia Lai, liệu mình có lên nhầm xe lúc trạm dừng chân xuống đi vệ sinh, liệu xe có vấn đề gì dọc đường và mình sẽ gọi điện cho ai đầu tiên? Vô vàn câu hỏi xuất hiện trong chuyến hành trình nhỏ, nhưng có lẽ cũng như mọi chuyện trên lẽ đời này, đều sẽ có cách giải quyết của riêng nó.

Đúng 6 giờ sáng xe dừng bánh tại thị trấn Kbang – nơi cả đoàn sẽ ăn sáng, chuẩn bị đồ đạc và làm quen với không khí Tây Nguyên bên cạnh ly cà phê ấm nóng. Mọi điểm bắt đầu trekking đều xa thành phố và nằm sâu trong rừng sâu núi cao nên mọi người phải di chuyển thêm một quãng đường khá xa. Xe dọc theo con đường cách mạng Đông Trường Sơn để đến xã Sơn Lang, làng của người đồng bào Bahnar bản địa, cũng là những người anh em sẽ hướng dẫn đường đi trong suốt hành trình. Hai bên dần xuất hiện những rừng cây cao ngút, xanh mướt, hình ảnh giấc mơ đại ngàn cũng dần dần xuất hiện trước mắt, lòng mình reo vui bởi hành trình sắp chinh phục. Thác Hang Én nằm trong khu bảo tồn Kon Chư Răng, sau 55 km đường bằng, chúng mình phải nhờ các anh kiểm lâm lái xe chuyên dụng đưa vào điểm xuất phát. Đường đi có trơn và nguy hiểm, nhưng không làm nản được lòng của những kẻ mộng mơ đã chọn núi non đại ngàn là điểm chinh phục lần này.

Tạm biệt các anh kiểm lâm, hành trình chinh phục rừng sâu chính thức bắt đầu.

Chúng mình nhẹ bước xuyên qua những tán lá rộng của khu bảo tồn, thời tiết dự báo sẽ vào mùa mưa tuy nhiên nắng lại rải đều trên những bước chân mình đi. Sương mai đọng trên những ngọn lá sớm, tia sáng chiếu nhẹ hắt vào mặt dịu êm như vỗ về những đứa con của mẹ thiên nhiên. Tầm trưa mọi người nghỉ bên suối nhỏ róc rách và đắm chìm trong vũ điệu của chim chóc giữa rừng xanh. Mình ngẩng cao nhìn lên trời, lắng nghe gió và nhận ra bản thân vừa đi qua những ngày tháng 7 đẹp trời nhất.

Niềm yêu thích của mình đối với thiên nhiên không chỉ đơn thuần là một khoảng trốn phố thị ồn ào về lại với cây cỏ mà là sự kết nối từ trong tâm hồn với tiếng chim hót, lá rơi hay suối chảy. Sự kết nối giữa mình và thiên nhiên, có lẽ cũng thiên liêng như tình mẫu tử, tình yêu hay bất cứ sự liên kết nào được tạo ra giữa vũ trụ này. Thế nên mình nghĩ rằng không chỉ những năm 20, mà cả những năm 30 và sau này nữa, hình ảnh mình cũng sẽ đâu đó trên phố thị, trên làng thôn, sa mạc hay biển cả. Không một ai với sự hiểu biết khiêm tốn lại có thể kiêu ngạo trước hình ảnh thác Hang Én đổ xuống vách đá chạy cuồn cuộn tạo thành suối trong vắt bên cạnh một khu rừng nguyên sinh rộng lớn. Mà với sự hiểu biệt cao rộng hơn, lại càng chắp mình trước sự vĩ đại đó.

Gia Lai, tháng 7 năm 2022.
Cảm ơn bạn đã ghé đọc.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ky Quan San - 3046m

Đi qua một nỗi đau.

8 Nàng Tiên - Ninh Thuận